– Con vợ tao ngày xưa nước nôi đầy đủ lắm, thế mà cả mấy tháng nay nó cứ khô như sa mạc! Chúng mày có kế sách gì hay ho không?
– Đi, đi với tụi tao, chỉ cần một lần thôi đảm bảo mày sẽ #nghiện quên lối về luôn!
Lời rủ rê của “hội bạn chí cốt” trong lúc đang say nồng #men_rượu đã ngay lập tức biến tôi từ một người đàn ông chung thủy trở thành kẻ phản bội chỉ trong nháy mắt.
Đúng theo lời bọn nó, cái món mới này đúng là #nghiện thật. Bởi em nào em nấy cũng #trắng_trẻo_nõn_nà, kỹ thuật siêu đỉnh, đặc biệt là “cô bé” vừa hồng, vừa múp, lại vừa ngập ngụa tràn trề – trái ngược hoàn toàn với bà vợ già ở nhà của tôi.
– Đấy mày xem, cũng bằng tuổi vợ mày, thế mà người ta ngon nghẻ bao nhiêu thì vợ mày lại nhếch nhác, thảm hại bấy nhiêu.
– Vợ tao còn đi làm, rồi tối về lại con cái, nấu nướng, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa đến khuya rồi, thời gian đâu mà xúng xính nữa?
– Dọn dẹp nấu nướng là cái việc mặc định của đàn bà rồi. Chỉ ăn, đẻ rồi làm mấy cái lặt vặt còn không được thì sống làm gì? Hay là nộp hết cho vợ rồi nên không có tiền #chơi gái? Cứ đi đi, tao bao!
Đàn ông mà, nghe vài câu “phỉnh” của lũ bạn là tính sĩ diện nổi lên cao ngút trời. Bỏ qua những suy nghĩ dằn vặt vì bỏ vợ ở nhà một mình, tôi lại một lần nữa sa vào vũng bùn tội lỗi.
Từ ngày ấy, tôi lúc nào cũng về nhà trong tâm trạng nơm nớp lo sợ. Tôi sợ bị vợ phát hiện rằng mình phản bội, sợ mái ấm gia đình mà tôi mất bao công gây dựng này tan vỡ. Thú thực tôi đi “bóc bánh” chỉ vì ngán ngẩm cái hang động #khô_hạn của vợ, vì sĩ diện với lũ bạn chứ không bao giờ có ý định bỏ vợ.
Thế nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Trong lúc tôi đi tắm và để quên điện thoại ở giường ngủ, vợ tôi đã đọc được tin nhắn của mấy thằng bạn: “Hôm nay có đi không? Em Linh bảo nhớ *thằng_nhỏ* của mày lắm đấy!”.
Tôi chờ đợi cơn thịnh nộ cuồng phong của vợ, thậm chí đã nghĩ đến việc phải mất một khoản tiền kha khá để sắm lại toàn bộ đồ đạc trong nhà. Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng của tôi, vợ chẳng làm gì cả.
Những ngày sau đó, sự im lặng đến đáng sợ vẫn bao trùm lấy ngôi nhà nhỏ của tôi. Con đã gửi bà ngoại một thời gian để cai sữa. Vợ hàng ngày như cái xác không hồn, vẫn làm việc, ăn uống nhưng tuyệt nhiên không phát ra một tiếng động nào. Chỉ khi màn đêm buông xuống, những tiếng nấc nghẹn ngào của vợ mới thỉnh thoảng lộ ra.
Suốt 1 tháng liền, ngày nào vợ tôi cũng khóc như thế. Tôi sợ sự im lặng này của vợ đến nỗi không dám mở miệng biện minh, cũng không dám nhận lỗi.
“Em đã từng nghĩ mình sẽ cố gắng hết sức để trở thành một người vợ tốt, nhưng cuối cùng thì em vẫn không làm được những điều mà anh mong muốn. Em không dám trách anh, chỉ xin anh cho con của em một mái ấm gia đình có cả cha cả mẹ, được không?” – tờ giấy vợ để trên bàn sau hơn 1 tháng chiến tranh lạnh.
Tôi nhận ra vợ đã vì tôi mà hy sinh quá nhiều, thế nhưng tôi chỉ biết nghĩ đến cái sung sướng của bản thân. Bản năng #tình_dục thì ai mà chẳng có, nhưng tôi đã quá kém cỏi khi để nó chiến thắng lý trí.
Suốt một thời gian dài sau đó, tôi tìm đủ mọi cách làm lành với vợ: Tập nấu những món ăn mà vợ thích, giúp vợ chăm con, mua mỹ phẩm và quần áo đẹp cho vợ, rồi tâm sự thủ thỉ với vợ đủ thứ trên trời dưới biển. Đáp lại, vợ tôi cuối cùng cũng chịu mở lời.
Vợ bảo chỉ trách bản thân mình sao #khô_hạn quá, không chiều được chồng. Cũng nhiều khi vợ có ý bảo tôi đi “bóc bánh” bên ngoài, nhưng đến khi phát hiện ra chồng phản bội thì vợ mới thật sự cảm thấy đau đớn.
Trong thời gian hai vợ chồng chiến tranh, vợ đã âm thầm tìm “thần dược” để khắc phục. Theo như lời vợ kể thì đến bây giờ, vợ tự tin là mình đã “nước nôi đầy đủ”, chỉ đợi chồng khám phá thôi. Quả thật, hôm đó vợ chồng tôi đã có một đêm thỏa mãn tột cùng.
Sống có bạn bè là tốt, nhưng đàn ông cần phải có bản lĩnh. Đừng vì tin bạn mà đánh mất vợ!
À quên nữa, thần dược của vợ có tên là viên uống SLady nhé, ông nào có vợ đang “sa mạc hóa” thì có thể tìm hiểu xem sao!
Hàng loạt các trang báo uy tín đều khẳng định chất lượng của viên uống SLady trong hỗ trợ cải thiện nội tiết tố nữ.